Thế đã đầy áp lực và đầy niềm mặc cảm phản bội, vô ơn rồi.Họa sỹ lắc mạnh đầu sang hai bên cho cái cần cổ kêu răng rắc.Thế là sáng xách xe đi rồi lẻn về nhà ngủ hoặc viết.Bác bấm huyệt chỉ thị không được vận động mạnh nhưng thấy mấy vết trầy trên đầu gối tôi cũng không gặng hỏi.Có vẻ nó tổ chức một cuộc đấu giá.Cả từ mẹ tôi thường thốt ra một thói quen khi hơi xúc động thế nào cũng bị đánh đồng với cái đờ mẹ.Định bỏ đó, nghĩ thế nào lại lấy giẻ rửa bát ra cọ rồi ngâm nước.Chẳng cần gì nữa cả.Ngoài nước thì: Tôi không có chức năng với nội bộ của các anh.Và có lẽ cả hướng thiện.
