Cậu biết không, tớ như bị hắt nước vào mặt khi cô ấy từ tốn nói rõ từng lời: "Thực tế là tôi đã không hề biết.James cảm thấy rất vui.Kể từ lúc bước vào phòng, anh luôn tránh nhìn James.- Jones vừa nói vừa đưa thêm cho James dĩa rau trộn.Nhưng sau đó cậu vẫn có thể nói hết cho tớ nghe mà.Và cho đến khi họ vào học cấp một thì bất kỳ người thứ ba nào cũng không thể phân biệt được ai là ai.- Cậu nói đúng, cậu đã bỏ qua một thứ.Một buổi tối nọ, vì phải giải quyết một số công việc còn tồn đọng nên James lại một lần nữa để lỡ bữa tối cùng gia đình.Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình.Rồi James lùi ra xa vài bước để đọc lại tất cả những gì anh đã viết lên tấm bảng trắng.