000 đồng mà ông chưa thâu được và cũng không bao giờ thân được vì con nợ không sao trả nổi.Vậy mà biết bao người một đời lầm lẫn không chừa, không biết định luật đó.Thầy trả lời tôi rõ ràng từng tiếng một: "Henri Souvaine (ngừng một chút) lầu 18 (ngừng một chút) phòng 1816".Chăm chú nghe một người khác, khác gì nhiệt liệt khen họ.Tôi chỉ dự vào cuộc thảo luận đó bằng cách mỉm cười, nhún vai và làm vài điệu bộ.Nếu ông muốn mỗi bữa cơm thường là một bữa tiệc, thì xin ông đừng bao giờ chê bà nhà nấu nướng vụng; đừng bao giờ bực mình mà so sánh những món của bà làm với những món của cụ bà làm hồi xưa.Vài cô mụ đó bị bắt, nhưng nhờ vận động với vài nhà chính trị, họ chỉ bị phạt một số tiền nhỏ thôi.Nhưng vài hôm sau, người quản lý khách sạn kêu điện thoại bảo tôi mang mẫu bánh lại để tính giá cả.Người ta nhắc cho nó rằng: "Má không muốn cho con như vậy nữa".Như vậy đâu phải cách lấy lòng ông và làm cho ông nghe theo lý luận của tôi.