Tôi sẽ kể cho các bạn nghe một câu chuyện vui nhỏ.Dick trông thấy cảnh tượng này và phát hoảng.Vì sao ta nên tránh những lời giới thiệu này? Vì chúng không cần thiết, thậm chí đôi khi còn có tác hại.Câu chuyện này xảy ra hơn ba mươi năm trước, và cho tới bây giờ tôi cũng không hiểu vì sao lúc đó đột nhiên tôi lại nói thế này: Đề tài là tương lai của ngành thương thuyền nước Mỹ.Xã hội ngày càng văn minh, ranh giới và sự phân biệt nam nữ ngày càng ít đi.Quả thật tôi rất thích được trò chuyện với những con người như vậy.Thời xưa, trong những buổi dạ tiệc, một chàng trai đến bên một cô gái chỉ dám bắt chuyện nhẹ nhàng như thế này: Trông cô thật xinh đẹp! hay Anh đã từng gặp em trước đây chưa nhỉ? Giờ đây khoảng cách giữ kẽ được thu ngắn lại ít nhiều.Và có những lúc chỉ cần im lặng người ta cũng hiểu ý của bạn rồi.Mấy ai biết rằng đã có những lúc tôi chẳng biết nói cái gì…Trái lại, một chủ tọa mà nói dông dài, hoặc để cho ai đó nói dông dài thì sẽ thất bại ngay.
