Chúng tôi bỏ ra nửa triệu Mỹ kim để mua trái dâu về đóng hộp.Câu chuyện ông kể lại dưới đây trong một lớp giảng của tôi ở Nữu Ước, đã được ban giám khảo của trường chấm thưởng:Có lần, một ông phó giám đốc bắt tôi đánh lại một bức thư dài, nhưng tôi không tuân lệnh.Chúng tôi được lệnh phải nằm yên trên giường không nhúch nhích.Truyện ông kể lại như vầy:Tôi không bao giờ quên được một ý kiến đã đọc trong tờ báo Đời bạn.Tôi làm việc đầu tắt mặt tối suốt ngày đêm.Ông đáp: "Điều kiện quan trọng nhất để thành công là yêu công việc của mình, như vậy thì tuy làm hàng giờ mà có cảm tưởng mình chỉ giải trí".Thuở ấy ông mê một chiếc còi (tu-huýt), mê tới nỗi, chẳng hỏi giá chi hết, đã dốc ráo tiền trong túi ra mua.Chỗ sữa này chảy mất hết và các trò có thể thấy nó đang chui ra đường mương; bây giờ các trò có dằn vật và bức tóc cũng không thể nào thu lại được một giọt.
