Rồi dùng một sợi xích dài khóa chung nó với những chiếc xe bị giữ khác.Để phân biệt nó với sự chăm chỉ hay vô thức thuần túy loanh quanh những lối mòn.Nhưng họ chắc vẫn có cảm giác thất lạc những khao khát của mình.Không hẳn là chúng ta thích nói dối, cũng không chắc là thích đùa.Bác ạ, chú cảnh sát lúc thả xe cháu có nói: Nhà toàn công an mà lại chậm chạp thế.Bạn nằm xuống, trùm chăn lên đầu.Đơn giản, độ này đêm ít ra ngoài.Còn mình bạn với chiếc xe cạn xăng.Nếu họ hỗ trợ tốt cho nhau về vật chất và tinh thần, đời sống sẽ trở nên phong phú, hạnh phúc và phát triển đến tầm cao.Lúc đó mình sẽ bảo: Bác ơi, em mất xe.