Tôi phải tiếp tục đi với thân xác không được cái đầu dành thời gian chăm nom.Đối thủ dù không thích cũng khó thoát khỏi sự áp đặt ngọt ngào của bác.Vì nó lại muốn chữa cho chính bác sỹ.Vẫn không nhớ ra (khi không dành thời gian để nhớ) cái việc có vẻ muốn nhớ thử xem trí nhớ còn hoạt động khá khẩm không.Vậy nên, tôi, một người có chút đạo đức nói thật lòng mong muốn của bất kỳ một người có đạo đức nào rằng tôi muốn nhân loại hạnh phúc và có phấn đấu vì điều đó thể nào cũng bị tương ba chữ ấy vào mặt.Hết xe này đến xe kia khoe giọng hát của mình trong cuộc thi ngoài trời.Âm thanh lắng hẳn đi.Tôi đang làm cái việc đỡ cho các nhà nghiên cứu mình về sau.Như những chiếc giỏ bện rơm, xơ lá hình trái tim.Nó bắt chước tôi, dần dà cũng thành của nó, tôi chả nhớ tôi bắt chước ai.
