Dù nó làm bạn mệt thêm nhưng nó khá được việc.Thêm nữa, bạn đầy những hạn chế của tuổi trẻ bị dồn nén.Tôi không lường được đến ở nhà bác nghĩa là tôi lại phải làm lại từ đầu, lại phải mất thời gian để họ (cũng như bố mẹ tôi ở những thời điểm ban đầu) tin là tôi đau không xoàng cũng như biết tôi là một tài năng.Vì đời sống tôi bất trắc trong tình hình xã hội này và vì tôi biết mình biết đem lại hạnh phúc và muốn giữ gìn hạnh phúc nên tôi biết khi ở thật gần tôi, hầu như người phụ nữ nào cũng sẽ yêu tôi.Gió thốc vào đầu tôi buốt lịm.Tôi không đòi hỏi gì cả, tôi để tất cả tự do.Vì thế mà lại phải tập ở lại dần làm nhà đạo đức để điều độ.Đâm ra nhiều người dần thờ ơ, e ngại.Nhưng về sau ngẫm lại thấy bố mẹ lo cho mình, lo cho danh dự quá mà đâm ra… Cũng tại tôi chẳng mấy khi để bố mẹ thấy mình ngồi vào bàn học.Suy nghĩ đứt quãng, bạn lên tầng chuẩn bị đưa chị út về nhà cùng bác gái và anh họ.