Mà này, mấy giờ rồi còn tưởng tượng! Mày đang mất cái giấc mơ.Nói hay hoặc đúng không mà thôi.Nhưng mình không thể không giận điên khi thấy nụ cười mỉa làm trào ra cả cái tưởng tượng không nên biểu lộ ấy.Nhưng hành động của cháu về hiện tượng thì cháu rất không tôn trọng mọi người.Thi thoảng viết nhưng không tiện.Nhưng tự lúc nào yêu viết mà không hay.Tôi vừa rơi nước mắt vừa nghĩ như vậy.Trình báo sao đây? Trước tiên là với bác trông xe.Vừa là chị họ, vừa là sếp của tôi.Em sẽ suy tư về đời mình từ đời nó.
