Ba tôi gần thành người lý tưởng mà Aristote đã tả một người đáng được sung sướng nhất.Ta khỏi phải chỉ cho ông nữa.Partige đã viết ra 36 năm trước, nhan đề là: "Ngày hôm nay".Bà Elizabeth Connley đã khổ sở mới tìm được chân lý ấy.Khi ông ngồi viết sách tại bàn giấy, tiếng máy sưởi điện ở trong phòng làm cho ông nhức đầu đến muốn điên.Mỗi ngày tim bạn bơm vào các hồng quyết quản một số máu tổng cộng có thể chứa đầy một thùng nước to bằng một toa xe lửa.Làm gì bây giờ? Đi ngả nào đây? Tôi mê mẩn hàng tuần như vậy.Không có chi xảy ra đâu.Thường thường mỗi tuần tôi đi xe ô tô buýt từ nhà đến San Francisco để mua bán lặt vặt.Nghĩ vậy tôi liền tự nhủ: "Được lắm, phá sản thì cũng đành.
