Cô ấy bắt đầu cười khúc khích và nói líu nhíu, tôi thực sự sống đúng với, híc, tên của câu lạc bộ! Rồi cô ấy tiếp tục kể với chúng tôi về nhiều vấn đề tình cảm mà cô ấy đang có với một nhân vật danh tiếng trong vùng.Tất cả mọi người đều có ăng ten phù hợp để ngầm cảm nhận được sự nhiệt tình của bạn khi gặp gỡ với họ.Nếu anh ta chỉ nói tên họ của mình và huyên thuyên để muốn khơi dậy trí nhớ của bạn, đơn giản chỉ cần nói, Ở đâu nhỉ.Rồi anh ta đưa nó lại gần mồm hơn khi họ thảo luận dự định về bữa tiệc tối.Nhưng cuộc nói chuyện đó không thú vị! Cuộc nói chuyện không phải chỉ đưa ra tin tức như một bản tin trên đài.Đơn giản là câu chuyện về một người quản lý được mọi người yêu mến bằng cách sử dụng tiếng cười như một chiếc đũa thần của mình.Bây giờ đã quá muộn để gọi lại cho anh, vì vậy tôi nhấc điện thoại và khoe khoang với hai người bạn thân nhất.Cô ấy ăn trưa ở đâu, cô ấy ăn gì và ăn cùng với ai và rất nhiều chuyện vớ vẩn khác dễ quên.Tôi có thể nói cho bà được không?Nghe từng lời lặp lại chính xác của cô ấy lần thứ ba làm chúng tôi cảm thấy bối rối vì chúng tôi đã ngắt lời cô ấy.