"Dù sao cũng mặc, mẹ chỉ muốn cho chúng sống theo chúng thôi.Khi tôi hỏi bà tại sao lại tự buộc vào khổ thảm làm vậy, bà đáp: "Để khỏi có thời gian ưu tư".Nhưng người ta có theo luật ấy không? Không.Vì vậy, khi bọn trẻ trở về nhà, bà liều quỳ xuống vệ hè, dí mắt xuống đất để dò những nét phấn.Vì sông mổi giây một thay đổi mà người tắm trên khúc sông đocũng vậy.Không những vậy, bà lại còn đem việc về nhà làm thêm đến tận nửa đêm.Lời vu cáo ấy, cố nhiên hoàn toàn bịa đặt.Việc tới làm liền và không còn thấy những đống giấy tờ bỏ dở nó trừng trừng ngó tôi, làm cho tôi buồn bực nữa.Lúc đó vì chiến tranh, dầu xăng bị hạn chế gắt và người ta chỉ giao cho chúng tôi vừa đủ số xăng để phân phát cho khách hàng thôi.Franklin Bettger, người cừ khôi nhất của Mỹ trong giới bảo hiểm, không đợi tới năm giờ sáng lập chương trình công việc trong ngày.
