Từ cái giá cắm bút ngước lên phần cao hơn của bức tường vàng vọt là vài lỗ khoan được bắt vít như những con mắt của tường.Và chấp nhận đời không phải trò chơi.Bạn mới khai thác được một phần nhỏ của mình.Khi đã chơi thì ngoài người chơi ra, thậm chí cả bản thân kẻ đó, ai biết đấy là chơi.Nhưng đặt mục tiêu rồi.Thế mà rồi cũng ngủ được.Tôi chán đến trường ngồi ngoan ngoãn và vô tích sự lắm rồi.Những con đường sẽ đi đến đâu? Nhiều người đã đang và sẽ hỏi thế.Nếu độc giả ngu đến thế thì viết ngắn dở hay viết ngắn hay đều hay cho tớ cả.Nhưng lạm dụng chúng thì chẳng khác nào thể hiện mình không xứng đáng với chúng.