Hôm nay, tôi lại đánh mất cảm giác bồi hồi bỡ ngỡ tuổi thơ.Liệu đã đủ thông minh để biết đem đến cho nhau những cơ hội phát triển trí tuệ nhằm nâng cao phẩm chất cộng sinh và làm nó trở nên dễ chịu, không hủy diệt năng lực cá nhân.Tôi khóc vì băn khoăn đến giờ liệu những nhà đạo đức tự phong nhờ tuổi tác có nhận ra rằng chẳng cần và chẳng thể triệt tiêu sự ích kỷ.Bạn biết giờ này chắc bác bạn đang bị các vị trong bệnh viện hạnh họe.Họ coi người họ thấy ngoài cuộc bon chen của mình là sai, tất nhiên, để không hổ thẹn.Có người quay lưng lại ngắm hoa.Ai dẫn đi đâu thì tôi đi…Cố tìm lí do cho có lí do chứ có khi chả có lí do gì cũng thôi thúc phải viết.Nhưng như một thói quen, bạn lựa chọn ngủ tiếp.Không biết viết đến khi nào thì hết mực? Em định làm gì nếu yêu hết anh? Kẻ không biết thế nào thì mới hết nổi mình.
