Chính bà nhà bảo bạn rằng bạn xanh còn bạn thì bảo bà nhà là bạn mệt.Tiền thuê nhà lại tăng nữa.Trước khi ngừng bút, tôi không thể không kể qua những nguy hiểm đang rình rập bạn.Nếu không sẵn sàng chịu những thất vọng, nếu không mãn nguyện khi thấy gắng sức nhiều mà kết quả ít thì, thì thôi đi, đừng khởi sự nữa.Tại sao tôi phải vô lý đến mắc cỡ vì điều đó nhỉ? Hỡi người đời, anh phải tự biết anh.Ra khỏi nơi mình ở cũng là khá rồi đấy.Thời giờ quý hơn tiền bạc nhiều.Thế thì tại sao bạn không chịu bỏ ra một chút công săn sóc cái bộ máy tế nhị hơn là trí óc, nhất là khi chẳng cần nhờ ai giúp sức cả? Tôi muốn bạn dùng thì giờ đi từ nhà tới sở để làm công việc thuộc về nghệ thuật sống đó.Tôi ân hận cho bạn lắm, nhưng còn có chỗ để an ủi.Trước hết, xin bạn đề phòng nhiệt tình của mình.