Hai bên dè chừng nhau.Tại sao lúc nào bạn cũng có thể chết mà không ai biết nhỉ.Từng trang, từng trang…Màu mận đương độ chín.Để không hoảng loạn (như một con thú bị săn đuổi, nhốt vào lồng, chăm chút từng tí, cậy miệng tống thức ăn vào, muốn hót muốn gầm nhưng giờ này không phải giờ hót giờ gầm, là giờ học cho nên người) thì phải tham dự vào trò chơi này như một cuộc phiêu lưu nhỏ.Trước đây, bạn từng rất khỏe.Không biết thì khó trách.Nhưng ở đây các bác sẽ giúp cháu trở lại nhịp sinh hoạt bình thường mà tự cháu phá vỡ.Mà nô lệ thì khó mà không giống chủ.Tôi định chờ mẹ bảo: Mẹ cho con thôi học nhé.