Một cái gì đó kinh điển.Bạn phân vân không biết chọn cái nào.Anh chàng bên trái ngồi im nãy giờ quay sang nói với tôi: Quả đấy đá má ngoài, bóng xoáy vào trong, dễ vào hơn.Ở đây, họ cho mình quyền gào thét, nguyền rủa, phán xét.Sinh viên nộp đơn cho giáo viên, có gì là nhục.Xét cho cùng thì bác gái không phải một thiên tài về lãnh đạo.Rồi đồng chí công an sẽ hỏi: Anh sở hữu chiếc xe được mấy năm rồi?.Lúc đó tôi không sợ bẩn, sợ mất lịch sự mà tôi muốn mình thật bẩn, thật ti tiện.Bạn càng cầm chặt: Vô duyên sao tay còn run.Viết dở cho người ta ghét truyện ngắn vậy.