Với họ, viết không có tị ti nào là học.Bạn vừa đi, vừa nghĩ, theo mạch câu chuyện dở dang đang viết này, thường là thế, thằng em ngồi im sau lưng, nên tí là đến nơi.Nàng mỉm cười trong nước mắt: Em hiểu, em hiểu chứ.Nhưng em nghĩ không phải cháu không biết tôn trọng mọi người đâu ạ.Nó tan chảy, tan chảy.Cho thì thôi nhưng nhận thì không phủi tay được.Tất nhiên là trừ chuyện đẻ ra những đứa con giống nhau.Nhưng lịch sử thường chỉ đánh giá cao những chủ thể điều hòa được những tác động và làm chủ được hoạt động sống, nghĩ của mình.- Mi nên nhớ viết là một thói quen tự thân vận động.Mà những điều đó cũng chẳng làm bạn rầu lòng.