Có lương tâm và danh dự chung không? Có đấy.Suốt từ nãy, băn khoăn làm cái thá gì.Những đoạn vỉa hè rộng, chiếu được trải ra, người nằm ngồi la liệt.Một ngày thả ra nắng mặt trời.Mẹ: Em cảm ơn các bác đã lo cho cháu.Bây giờ tôi đang ở trong vườn thú.Để cháu tự sống và tất cả sẽ đều thoải mái.Đơn giản lắm, vì bạn đâu biết tình trạng bác bây giờ ra sao, và bạn tin với bản lĩnh của bác thì bác chỉ bị nhẹ thôi.Nhưng nếu họ chỉ biết vài thông tin lệch lạc… Bạn hơi buồn (và trách mình một chút xíu) khi không đủ niềm tin vào lòng bao dung cũng như sự đào sâu của họ để cảm giác khác điều này: Dễ họ nhìn bạn với ánh mắt thương hại xen chút trách móc.Họ không đấu súng đấu gươm mà đấu trí.
