Mỗi con người trong Loài Người.Thanh minh rồi họ lại quên ngay.Ai mà chả thích ngủ sướng mắt thì thôi.Nhưng sao lòng tôi không hồi hộp, mong chờ.Và chỉ có anh mới có thể vượt qua cái hạn chế này, chẳng có ai khác đâu.Và xu thế thời đại sẽ đẩy họ đi tiếp theo những dòng chảy khách quan của lịch sử.Nghỉ hè, đến xem làm được gì, không bằng cấp, lười học, không kiến thức kinh doanh, không thích giao tiếp.Từ ấy, tôi không bao giờ muốn có lại cảm giác sững sờ và buồn nôn đó).Hai tiếng nghệ sỹ nghe cứ ngường ngượng thế nào.Có gì thì mẹ mới giúp được chứ.