Tôi nghĩ việc này không khó, cái khó là sau đó bạn duy trì cuộc nói chuyện đó ra sao kìa.Câu hỏi nào cũng trả lời cụt ngủn, vô hồn, không có chiều sâu lẫn cảm xúc.Chúng tôi chỉ có những chiếc ghế phối cảnh với một tấm bản đồ treo trên tường.Nhưng mục đích của tôi là cố gắng tạo nên một không khí sôi động, xóa đi sự mệt mỏi và nhàm chán.Còi báo động inh ỏi, xe cứu hỏa và đội cấp cứu…Vì đôi khi sự im lặng còn đáng giá hơn hàng ngàn câu nói.Một âm thanh mà không ai có thể mô tả được: Tiếng ngáy của tôi.Cô ấy cần phân tích, nhận xét, phản hồi lại ý kiến của họ một cách sâu sắc và khoa học.Bởi ấn tượng ban đầu bao giờ cũng quan trọng.Dù bạn có tài nói năng tuyệt vời đến như thế đi chăng nữa, có những lúc tốt hơn hết là bạn nên im lặng.
