Bà ta diễn thuyết trong bốn mươi lăm phút, không nhớ gì tới những thắng cảnh bên u nữa.Hồi Franklin còn nhỏ, thô lỗ và vụng về, một ông bạn già dạy cho ông những chân lý nghiêm khắc này: "Ben, mày thiệt khó chịu.Năm 1922, ở Californie có một thanh niên nghèo khổ, sống với vợ.Tôi đề nghị với ông như vầy.Sau khi cưới, nhà tôi cần kiệm từng đồng và làm ăn cho vốn tôi sinh sôi nảy nở.Ông hội trưởng nói: "Tôi sẽ nói thay ông".Đó là quy tắc thứ sáu.Luật đó là: "Luôn luôn phải làm cho người cảm thấy sự quan trọng của họ".Bà lớn tiếng: "Bán ư? Cháu tưởng cô bán xe này sao? Chịu thấy những người lạ ngự trong chiếc xe này sao? Một chiếc xe dượng cháu mua cho cô, mà đem bán nó? Không khi nào! Cô cho cháu đấy, vì cháu biết yêu những đồ đẹp".ít lâu sau, ông nảy ra một ý.