Đừng bao giờ nghĩ rằng mình là người không có khả năng sáng tạo.Ngày tôi đặt chân vào cấp ba thì cũng là lúc chị học năm cuối cấp.- Xin lỗi nha, để bữa khác, tôi phải về nhà, về ăn cơm cùng vợ con, nấu ăn - vợ tôi đệ nhất đấy!.…Phải, là anh, chính là anh, giọng nói đó, câu nói đó không lẫn vào đâu được.Điều khiến tôi cay cú nhất có lẽ là lúc cả hai ngủ chung giường vào buổi tối, không ít lần những giấc mơ đẹp của tôi bị gián đoạn bởi một "vật thể lạ" đè lên mặt và lỗ mũi mình mà theo tôi được biết thì nếu không phải là bàn chân thì cũng là cùi chỏ của chị ấy.Chỉ có mình Chíp và một vài ni cô đang quét lá.Có lẽ trong tất cả các dòng họ thì họ nhà Dơ là đông đảo nhất.Mù màu nhưng thích màu mè.Cả lớp reo hò như điên vì vốn chẳng có đứa nào mặn mà gì với môn học này cho lắm, những đứa chưa học bài lại còn mừng hơn:Không còn được giành ăn, không còn được đấu khẩu với chị bỗng dưng tôi cảm thấy thật khó chịu.