Mà tiền giắt lưng thì ít, tiêu gần cạn rồi."Theo luật trung bình nỗi lo lắng đó sẽ không xảy ra đâu".Đây, anh lính thuỷ kể chuyện kết: "Biết luật trung bình rồi, tôi hết lo liền.Dù không tiền trả chủ khách sạn, tôi cũng sung sướng.Ở trường tôi không bao giờ khóc hết, nhưng về nhà tôi thì sụt sùi kể lể.Như vậy mà ông thoát khỏi bước giam truân nhất đời ông.Tôi liệng bức thư vào sọt rác và cám ơn ông Tơ không xe tôi với con người ấy.Và tôi thấy phương pháp ấy công hiệu.Ông lại khuyên các sinh viên mỗi buổi sáng, mới thức vậy, đọc kinh "Lạy cha":Người giữ ngục vốn quý mến ông, khi đưa cho ông chén thuốc độc, y nói: "Sự thế đã vậy, xin ông rán vui vẻ coi thường nó đi".