Đây có phải là một điểm cho thấy sự khác biệt? vị giáo sư hỏi bạn.Nhưng thằng bé thích nó! Và khi bạn đưa thằng bé đi đến Burger King sau đó, nó thật ngạc nhiên.Tôi mỉm cười, thầm khen ngợi, bởi vì tôi đã làm cho Kelly tỏ rõ quan điểm của mình sớm hơn dự định.Hãy chấp nhận lời mời của anh ấy đầy vẻ háo hức, như nêu ở trên.Em có cảm giác thấy vị Giám đốc Điều hành tự tin hơn biết baon hiêu? Đó là vì anh ta đã phán đoán được cảm giác của người khác khi bị đặt vào vị trí khó chịu đó.Bạn có người bạn nào kém may mắn không? Một đồng nghiệp nhút nhát? Một người hàng xóm già yếu? Một người em kính trọng bạn? Hãy thử nghĩ đến sức mạnh phi thường của tiếng cười trước sự hài hước của họ (đôi khi là điểm yếu) đã nâng đỡ cuộc đời họ.Giancarlo, Diana, và biên tập viên tạp chí của tôi đã có phán đoán cảm xúc.Một cuộc nói chuyện thoải mái không chỉ bằng ngôn từ mà còn bằng ngôn ngữ cơ thể.Cháu muốn nói là cháu thích đi, nhưng cháu chẳng biết nói gì cả.Anh ấy dường như hoàn toàn thích tính hài hước khá vớ vẩn của họ.
