Franklin đã khuất một trăm rưỡi năm rồi mà triết lý của ông vẫn còn có những kết quả dị thường.Cả những khi cơm khê, canh mặn, ông cũng không nên phàn nàn.Ông làm cách nào? Ông tìm trong quan điểm của hai người, tất cả những chỗ mà ông cho là công bằng, ông đem phô bày ra và ca tụng, không cho ai là trái hết, dù cuộc tranh biện kết cục ra sao cũng vậy.Như vậy không nguy hiểm.Chưa bao giờ người ta nghe ông khen những người giúp việc ông như vậy.Vậy, muốn sửa đổi một người mà không làm cho họ phật ý, giận dữ: "Bạn gây cho người ấy một thanh danh rồi họ sẽ gắng sức để được xứng thanh danh đó".Tôi ngạc nhiên và đáp: - Thưa cô, cô thương cháu quá.Sự cải cách đó rất được hoan nghênh: người ta thấy tờ báo có vô số bài hay.Nghĩa nó vô cùng và bạn sẽ thường gặp nó trong cuốn sách này.Ông ấy thú: - Ông nói có lý.