Có khi cháy lan rộng, đến nỗi phải kêu lính chữa lửa tới.Steinmetz sung sướng.Phương pháp ông giản dị lắm.Thú thực là tôi thất vọng.Tôi chỉ xin phí tổn cho một hướng đạo sinh, mà ông chịu phí tổn cho tới năm người và cả cho tôi nữa, ông lại còn cho tôi một tờ tín dụng trạng để tới châu u, lãnh một ngàn mỹ kim.Ông hội trưởng nói: "Tôi sẽ nói thay ông".Như vậy là bạn khôn, có đại độ và có lẽ xuất chúng nữa.Lẽ cố nhiên, nụ cười đó phải chân thật, tự đáy lòng phát ra mới quyến rũ, uỷ lại được người, còn thử nụ cười nhích mép nở ngoài môi, như do một bộ máy phát ra, không lừa được ai hết, chỉ làm cho người ta ghét thôi.Bổn phận của ông quản lý khách sạn này là thâu cho được nhiều lợi.Cũng có một người kỵ hiến binh đi coi rừng nhưng y không làm tròn phận sự, cho nên những đám cháy vẫn tiếp tục.
