Tôi không đưa ra nhiều lời khuyên trong khi điều trị bệnh- không phải vì quá khiêm tốn hay như một mẹo để khiến cho bệnh nhân tự đưa ra cách giải quyết đối với các vấn đề của họ.Chúng ta luôn luôn nói về những gì chúng ta muốn và dự định làm.Nếu họ ít kiểm soát trong công việc thì họ phải trả giá bằng sự kém hiệu quả.Ở dạng đáng buồn nhất, những cảm xúc này hướng tới những người mà chúng ta không biết rõ.Tôi đã thấy mình già đi mà không có chúng.Không mấy khó khăn khi lấy ví dụ từ cuộc đời mình và thế giới xung quanh để tìm ra sự trợ giúp cho niềm tin rằng mọi thứ đang đi tới địa ngục trong tầm tay.Trái lại, tôi cũng biết lối nuôi dạy mang tính lý tưởng nghe có vẻ giống như «hãy để mặc sự đời» đang quay trở lại.Tất nhiên là chúng ta làm điều này qua những ví dụ mà chúng ta nói với chúng.Cái điều mà chúng ta đoán chắc rằng nó sẽ làm chúng ta hạnh phúc hiếm khi lại làm được như vậy! Số phận xem ra rất có óc hài hước?Tóm lại, chúng ta đi khám bệnh để họ kê đơn cho chúng ta.
