- Ôi, đẹp quá! - Vợ anh thốt lên khi nhận bó hoa tươi thắm và cái ôm thật chặt của anh.Tớ gọi Jennifer vào văn phòng, dự định sẽ nói chuyện thẳng thắn với cô ấy.Ngay từ trước khi đi nhà trẻ, hai đứa bé đã rất hào hứng với những trò nghịch ngợm khiến những người thân trong gia đình và bạn bè phải bối rối để có thể nhận ra đâu là Jones, đâu là James.Chúng thật diệu kỳ mà cũng thật giản dị!Thế nhưng khi báo cáo kết quả, tớ suýt đánh rơi cái gạt tàn thuốc khi nghe cô ấy báo cáo về những điều đã cam kết nhưng lại không nằm trong thẩm quyền của mình, đồng thời còn tự ý liên hệ với những người hoàn toàn không nên đặt mối quan hệ.Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa.James tự hỏi không biết có phải nguyên nhân là do nhân viên từ chối làm thêm việc hay không.Ngừng lại một phút, anh cố gắng nhớ lại những điều sau cùng Jones đã nói.Quả thật là đúng như thế, tất cả nhân viên cùng phòng với Jones đều cảm thấy như vậy.- Ồ, cậu đấy ư! Tớ rất vui khi gặp lại cậu.
